Mỗi lần được bố chồng đưa cháu đi chơi thường mang quà cho cháu là mẹ chồng lại bóng gió, khó chịu. Nhà chồng tôi có 3 anh em, chồng tôi là con thứ 2 trong gia đình, bên trên còn có một anh nữa, em út là chị gái. Khi chúng tôi kết hôn, anh trai của chồng tôi chưa lập gia đình, và dì út chưa lập gia đình. Sau đám cưới, mẹ chồng yêu cầu chúng tôi ở nhà 4 tầng cạnh bố mẹ để dễ chăm sóc và đi lại. Chúng tôi vui vẻ chấp nhận, vì cuộc sống riêng tư có thể thoải mái hơn là sống chung với đại gia đình.
Mẹ chồng thường khó chịu với nàng dâu
Hàng ngày tôi đi làm ở xưởng, chồng tôi công việc tự do; tối đến hai vợ chồng mới có bữa cơm sum họp. Tôi không biết mình làm gì sai mà có vẻ mẹ chồng không thích tôi. Bà hay sang nhà nói tôi để nhà cửa bừa bãi. Mỗi lần bà nói, tôi chỉ im lặng nghe và đi dọn dẹp. Tôi nghĩ chắc bà lo cho con trai nên mới như vậy. Ngược lại bố chồng tôi lại hợp với vợ chồng tôi. Ông hay sang nhà chúng tôi ngồi chơi, có hôm ăn cơm bên nhà tôi. Mỗi lần như thế mẹ chồng tôi lại khó chịu nói ông không ra gì.
Khi tôi có bầu, nghén lên nghén xuống, người yếu đến mức phải nghỉ làm. Chồng tôi phải ở nhà chăm sóc tôi. Mẹ chồng ở ngay kế bên nhưng không một lời hỏi han. Thỉnh thoảng bà sang nhưng chỉ nói chuyện với chồng tôi vài câu rồi về.
Có lần bố chồng tôi góp ý thì bà cáu ầm lên. Đắn đo mãi tôi mới hỏi chồng rằng không biết vì lý do gì mà mẹ anh không ưa tôi. Anh bảo kệ, cứ sinh cho bà đứa cháu khắc hết. Anh còn nói tôi cứ nhịn đi, bà thích nói gì kệ bà.
Tôi sinh con trai, những ngày ở cữ chỉ có chồng và mẹ đẻ tôi ở bên chăm sóc. Cô em chồng đi làm nên thỉnh thoảng mới giúp được tôi. Mẹ chồng tôi tuyệt nhiên không giúp, họa hoằn bà mới sang bế cháu một lúc. Bố chồng tôi thì quý cháu, ngày nào cũng sang thăm, có khi còn bế ru cháu ngủ, mẹ chồng tôi lại có cớ mắng ông.
Nàng dâu bị mẹ chồng mắng vì những điều vô lý
Vì sống trong làng nên bà con hàng xóm láng giềng thân quen nhau. Bố tôi hay bế cháu đi chơi khắp nhà này tới nhà kia. Lúc tôi phải đi làm ông còn bảo để ông chăm cháu giúp chồng tôi, tôi cứ đi làm cho đúng quy định.
Mẹ chồng mắng tôi, bà bảo tôi không biết nghĩ cho chồng con, đi làm cho sướng cái thân, để con nhỏ cho bố và chồng chăm sóc. Lúc đó nóng giận quá tôi đã cãi lại mẹ một câu, bà được thể chửi tôi té tát.
Bà làm mình làm mẩy với bố chồng và chồng tôi để ép họ không giúp tôi, bắt tôi phải nghỉ làm tự ở nhà chăm sóc con. Bà còn bảo bố chồng tôi còn giúp tôi thì sang nhà tôi mà ở, đừng về nhà bà nữa.
Mỗi lần ông sang chơi với cháu hay mang cho cháu chút quà bà lại khó chịu. Đã có lần tôi hỏi bà lý do bà không ưa tôi mà bà không nói gì, bà chỉ bảo ‘tôi không thích cô ỷ lại vào nhà chồng’.
Tôi muốn gia đình êm ấm nên không cãi nhau với mẹ chồng. Tôi cũng đâu ỷ lại điều gì? Tôi không biết mình đã làm gì sai khiến mẹ chồng mình khó chịu đến thế. Tôi phải làm gì để bà hiểu và thông cảm cho tôi đây?
Lời khuyên của các chuyên gia
Lời khuyên thứ nhất: Tuyệt đối không chỉ ra ai sai
Khi mẹ chồng và con dâu cãi nhau, chắn chắn người chồng sẽ “bị gọi” vào cuộc phân xử. Lúc này người chồng không nên công bằng chỉ ra ai sai ai đúng. Trong tâm lý mẹ và vợ của bạn lúc ấy, gọi bạn ra phân xử không phải để có một đáp án chính xác mà là muốn xem bạn đứng về phía ai. Không phải là mục đích lấy ý kiến của người thứ ba, mà là phương pháp “đá thử vàng”. Nói ai sai cũng không được, tốt nhất là không nói.
Lời khuyên thứ hai: Nói chuyện riêng với từng người
iKhi các bà, các thím cãi nhau, người đến xem càng nhiều thì họ càng tỏ ra ghê gớm. Cho dù mẹ chồng và nàng dâu có ý muốn hòa hợp nhưng phải thể hiện mình yếu kém hơn đối phương là điều quá khó cho họ lúc đó. Vậy nên cách khuyên can tốt nhất là tách họ ra để nói chuyện riêng. Lúc đó bạn có thể thay người này nói tốt về người kia theo ý mình.
Lời khuyên thứ ba: Lấy sự uy phong của người đàn ông để trấn áp
Rất nhiều gia đình khi mẹ chồng, nàng dâu lục đục, người mẹ phàn nàn đứa con trai kết hôn xong là quên luôn mẹ, lúc nào cũng chỉ nghe lời vợ. Còn người vợ trách mắng chồng việc gì cũng bảo vệ mẹ, cùng nhau ức hiếp mình. Tóm lại, khi gia đình xảy ra mâu thuẫn, cả hai bên mẹ chồng và nàng dâu đều cho rằng con trai mình (người chồng mình) bất tài vô dụng nên không thể thay mình trút giận.